truyện mưa ở phía tây
VOV.VN - Mưa lớn kéo dài khiến nhiều tuyến đường tại 2 huyện miền núi Đakrông, Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị bị ngập sâu, giao thông bị chia cắt. Tối 15/10, tỉnh Quảng Trị có mưa to đến rất to, lượng mưa phổ biến đạt 100-250mm, một số nơi ở miền núi lượng mưa cao
Mưa ở phía tây. Mùng 5 Đỗ Trường Luân có việc, vốn định đến thành phố D thăm ông bà ngoại nhưng vì năm nay nhà cậu không về nên đã đón ông bà qua Bắc Kinh chơi vì thế bọn họ quyết định chiều mùng 3 sẽ về Vân Hải. Thượng Mai chuẩn bị cho bọn họ rất nhiều đồ: "Những cái này mang về cho cha mẹ con, nhớ gửi lời hỏi thăm thông gia cho mẹ".
Đặc biệt nhất trong Phía nam biên giới phía tây mặt trời nói riêng và Murakami nói chung là các triết lý nội tâm được diễn đạt bằng một thứ ngôn ngữ mạch lạc hiếm thấy. "Thế giới của chúng ta giống như thế. Khi trời mưa hoa nở và khi trời không mưa hoa héo.
Thế Nào Là Hiền Thê , chương 83 của tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Truyện Mưa Ở Phía Tây này chủ yếu là hai anh chị chưa rõ lòng nhau, tự nghĩ trong lòng rồi tự ngược mình, ngược luôn đối phương, ngược luôn độc giả. Không có yếu tố tiểu tam, nam phụ không nổi bật lắm. Truyện nhẹ nhàng, ngọt, sủng, có chút ngược thôi
Đọc truyện dịch Phong Đao Chương 55 của tác giả Thanh Sơn Hoang Trủng trên trang hayfull.com chiêu thức không mang theo sát khí, vốn nên có chút bó tay bó chân. Nhưng mà hắn ra tay rõ ràng dứt khoát, trong thời gian ngắn đã tập trung vào không môn của đối thủ, phản ứng, chiêu
mortwicontwun1973. Kỳ nghỉ đông, trên phố người qua lại dập dìu, đi dạo, mua đồ tết… Giới kinh doanh cũng bắt đầu lợi dụng thời gian hoàng kim này mà tuyên truyền khắp nơi, chỗ nào cũng là áp phích, quảng cáo như thể lễ mừng năm mới không phải vì cái gì khác mà chỉ vì mua Hân Nhiên cũng chẳng có nhiều cảm xúc gì với Tết, trước đây cô thích sự vui vẻ, náo nhiệt của ngày tết, lén lút đi theo mấy cậu bé trai xem đốt pháo, tuổi càng lớn thì sự háo hức khi tết đến lại càng nhạt, sau này cô chỉ coi đó như kì nghỉ đông dài mà thôi. Nhưng năm nay có thay đổi, cô phải về quê Đỗ Trường Luân ăn Tết, kết hôn rồi đương nhiên là phải về nhà chồng thôi. Tính ra, từ sau khi kết hôn bọn họ cũng chưa từng cùng nhau về nhà. Đỗ Trường Luân thực ra cũng thường về đó họp hành nhưng anh cũng chẳng về nhà, chỉ có một lần Thượng Mai biết thì gửi anh đem về ít đồ cho Quý Hân Nhiên. Quý Hân Nhiên làm con dâu nhưng chưa từng về nhà chồng, cùng lắm chỉ gọi vài cuộc điện thoại hỏi han mỗi dịp lễ tết mà nghỉ của Quý Hân Nhiên đã bắt đầu mà Đỗ Trường Luân thì càng về cuối năm lại càng bận. Chính anh cũng chẳng thể nói trước được bao giờ thì được nghỉ. Hai người bàn bạc rồi quyết định để Quý Hân Nhiên về Hân Nhiên mua chút đặc sản địa phương, đều là đồ hải sản, rồi an vị lên xe về quê khi xuất phát cô có qua nhà mẹ đẻ, Trữ Băng luôn dặn dò cô phải chú ý cái này, không được làm cái kia khiến cô cũng thấy lo dần đều.“Ai dà, con đó, lúc nào cũng tùy tiện, Trường Luân còn có anh và chị dâu, con phải chú ý một chút, sống hòa thuận vào. Quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng cần nhiều học vấn lắm đấy…”“Được rồi mẹ à, chẳng phải đi nghỉ Tết thôi sao? Cũng có ở được mấy ngày đâu? Cha mẹ ở nhà cũng phải để ý sức khỏe, rảnh rỗi thì ra ngoài đi lại một chút”. Lần đầu tiên không ở nhà trong dịp tết, trong lòng cô dù sao cũng có chút hụt nhà họ Đỗ, lần đầu tiên nhìn thấy Quản Dĩnh, Quý Hân Nhiên cảm thấy rất bất ngờ. Trong tiềm thức, cô luôn nghĩ Quản Dĩnh là mẫu phụ nữ sắc sảo, giỏi giang nhưng Quản Dĩnh trước mặt lại trông xinh xắn, đáng yêu khiến ai nhìn cũng thương, đứng bên Đỗ Trường Côn cao lớn, oai hùng, quả thực là rất đẹp Đỗ Trường Luân, gia đình xem như đã tề tựu, Đỗ Vân Châu rất vui vẻ “Đã lâu rồi nhà ta không náo nhiệt thế này, ha ha”.“Bao giờ thì Trường Luân trở về?”. Tính cách của Đỗ Trường Côn và Đỗ Trường Luân thực sự là rất khác nhau, Đỗ Trường Côn hướng ngoại, thoải mái, rất có sức hút.“Cũng không nói chính xác được”. Không khí hòa hợp khiến sự lo lắng của cô được hóa giải.“Xú tiểu tử này lúc trước đáng lẽ không nên đi xa như thế, bận rộn quá mức, cả năm chả gặp nó được mấy ngày”. Đỗ Vân Châu có tính cách điển hình của quân nhân, vừa nhìn đã biết là rất nóng tính.“Cha, nếu cậu ấy không chạy xa như thế sao có thể dẫn cô con dâu tốt như vậy về cho cha được?”. Quản Dĩnh vừa cười vừa nháy mắt với cơm tối xong, hai cha con vào thư phòng để lại mẹ chồng nàng dâu, ba người ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm.“Hân Nhiên, làm giáo viên thú vị không?”. Quản Dĩnh làm trong một công ty thương mại nên rất tò mò với nghề của Hân Nhiên.“Nghề gì cũng đều có chỗ vui chỗ buồn cả, điều tốt nhất khi làm giáo viên chính là có thể hưởng thụ hai kì nghỉ dài”“Đúng thế, như chị đây, thời gian được nghỉ cả năm chỉ tính trên đầu ngón tay, muốn cùng Trường Côn đi du lịch cũng chẳng có thời gian. Đúng rồi, em và Trường Luân có kế hoạch gì chưa, mấy ngày nghỉ này định đi đâu chơi?”“Chỉ sợ anh ấy không đi được, anh ấy làm gì được nghỉ nhiều đâu”. Chính là cho dù có thời gian cũng chưa chắc đã có tâm tư đó.“Cả ngày cậu ấy bận cái gì thế? Mỗi lần bọn chị họp lớp cậu ấy đều không đi khiến ai cũng giận. Thật chẳng hiểu cậu ấy nghĩ gì, lúc trước tốt nghiệp thành tích tốt như vậy, bao nhiêu công ty lớn mời về, ai ngờ lại đi Vân Hải…”Lúc này Quý Hân Nhiên mới biết thì ra Quản Dĩnh và Đỗ Trường Luân lại là bạn đại học với nhau, chuyện này chưa bao giờ thấy anh nhắc đến.“Trường Luân bận như vậy cũng chẳng có thời gian về nhà, vất cho con rồi”. Vẻ mặt Thượng Mai rất từ Hân Nhiên nghĩ, nếu bà biết mình chỉ về nhà vào cuối tuần, ngày thường con trai bà cũng vẫn như độc thân thì chỉ sợ vẻ mặt bà đã chẳng thế này.
truyện mưa ở phía tây